Đường dẫn truy cập

Giáng Sinh đầm ấm


Giáng Sinh đầm ấm
Giáng Sinh đầm ấm

Thấp thoáng thêm một năm nữa sắp trôi qua. Thời gian nơi đây sao mà đi nhanh quá. Mùa Giáng Sinh lại về với chúng ta, một mùa thật vui, thật rộn ràng, thật đẹp với rất nhiều yêu thương và hưởng nhiều hồng ân của Thượng đế. Trong Câu chuyện thơ nhạc của đài VOA đêm nay, Bích Huyền mời quý vị và các bạn thưởng thức thơ nhạc Giáng Sinh.

<!-- IMAGE -->

Mùa Giáng Sinh đã về, trời như tươi tắn hơn, lòng như mới hơn. Thanh thản nhẹ nhàng. Hãy đến gần nhau, hãy sưởi ấm cho nhau để cùng hưởng hồng ân Thiên Chúa. Thật ra thì… chúng ta đâu có cần phải đợi đến tận những dịp lễ lạc mới bày tỏ tình tương thân tương ái? Mỗi ngày, mỗi lúc, mỗi nơi…

<!-- IMAGE -->

Có phải như thế không, thưa quý vị và các bạn?

Đừng ngại ngùng mà chi, các bạn ạ. Hãy đến gần nhau, chia sẻ với nhau niềm vui nỗi buồn, nhất là với những nguời thương yêu sống chung quanh ta, hay vì hoàn cảnh mà phải ở cách xa nhau… Đôi khi vì cuộc mưu sinh hối hả tất bật mà quên mất tình cảm dành cho nhau. Và chúng ta còn chia sẻ cho những người thiếu thốn, bất hạnh những gì mà chúng ta có nữa,
Khi sự cảm kích, lòng hướng thiện của chúng ta vẫn tồn tại, tình thương chân thành vẫn còn trong trái tim nhân loại, chúng ta sẽ làm theo những gì con tim mách bảo - một trái tim nồng ấm yêu thương…

Giáng Sinh đúng là những giờ phút bình an.

Thật ra thì… cho dù chúng ta theo bất cứ tôn giáo nào, mỗi ngày lễ của tôn giáo đều giúp chúng ta có cơ hội tìm về một cõi an bình cho chính mình nơi trần thế. Cho nên chỉ nghe thấy những âm thanh khúc nhạc Giáng Sinh nhẹ nhàng, bay bổng và thanh thoát, cho dù là người ngoại đạo cũng cảm thấy tâm hồn lâng lâng, lòng thầm ước mơ, hy vọng một đời sống an bình, hạnh phúc.

Vâng, nếu hiểu được ý nghĩa của ngày Chúa sinh ra đời, bước vào đời sống con người thì chúng ta sẽ thấy đây là ngày lễ của hy vọng, của lòng bác ái nhân từ và lòng hy sinh tha thứ…

Ý nghĩa Giáng Sinh không phải chỉ có trong đêm Noel mà bàng bạc ở trong mỗi lời kinh cầu nguyện.

Chúa đã xuống thế và ở mãi với chúng ta.

Đã có một thời… không xa lắm đâu, miền Nam chìm trong đêm tối, không nhạc, không hoa hình như vắng cả tiếng chuông ngân. Sự thiếu vắng đó đã trở thành những vết thương trong tâm hồn. Chỉ là những vết thương nhỏ thôi, nhưng nó nhắc nhở người ta nỗi đau bị tước đoạt, bị xúc phạm. Đôi lúc nó làm cho người ta có cảm tưởng như ngày đêm chẳng còn là những ngày đêm bình thường nữa, mà là những ngày đêm buồn thảm lo âu.

Bao giờ chúng ta mới trút bỏ được hết nỗi ám ảnh của những ngày đen tối đó?

Đêm Giáng Sinh bao giờ cũng có một không khí vui tươi đầm ấm. Bên cạnh niềm vui rộn rã là một không khí rất bình an.

Cả thế giới đón mừng lễ Thiên Chúa giáng sinh. Cho dù là người ngoại đạo vẫn chờ đón ngày lễ trọng đại này. Đây cũng là một trong những thời khắc thiêng liêng nhất của nhân loại. Ai cũng có thể hưởng một ngày lễ đầy ý nghĩa cao cả, khi suy ngẫm về sự ra đời của Thiên Chúa. Đó là ngày của hy vọng, của lòng bác ái và thứ tha…

Với đôi lứa yêu nhau thì đó là ngày vui bên nhau hay là giây phút nhớ về kỷ niệm …

Anh theo chân em vào nơi đất Chúa
Tìm chốn an bình chữa trái tim đau
Tình tự thế gian… ngàn đời gian dối
… Nỗi thờ ơ, đâu chấp lời nguyện cầu

Mỗi gót chân em… một vì sao sáng
Anh định hướng đời… đời tầm tã mưa
Anh mất hướng giữa rừng thương biển nhớ
Mơ nụ cười em… khờ dại đêm mơ

Chúa ban phước lành… em giang tay đón
Anh đứng thẫn thờ buồn chửa buồn chưa
Chuông giáo đường vang thức hồn lãng tử
Ai không mở lời, ai biết mà thưa

Anh theo em về, nhà em cuối phố
Đường của trần gian đếm bước trăm năm
Tình của thế gian lội rừng băng suối
Em… trong tầm tay mà quá xa xăm

Anh theo chân em vào nơi đất Chúa
Em nguyện cầu giùm Chúa sẽ ban ân
Lãng tử như anh, trăm ngàn tội lỗi
Một lỗi thương em… dại dột ân cần
.

Đó là một bài thơ của Trạch Gầm, ghi dưới bài thơ gửi tặng người trong mộng Yên Ly. Tác giả là một cựu quân nhân VNCH, và cũng vì thế mà ông đã bỏ hết tuổi thanh xuân nơi rừng sâu núi thẳm mà người Cộng sản gọi là “Trại Học tập Cải tạo”.

Cali nắng ấm, chỉ có một vài nơi núi cao tuyết phủ trắng xóa. Không có cảnh tuyết phủ trắng đường phố, phủ trắng mái nhà. Thế nhưng mùa đông vẫn cứ lạnh lẽo vô cùng.

Trong tiết đông xám lạnh, những chiếc lá khô còn vương vấn nhuộm vàng lối đi đến một giáo đường.

Buổi chiều đến nhanh hơn, trời tím sẫm.

Một góc trời thẳm sâu trong lòng vẫn còn lắng đọng những hình ảnh, những kỷ niệm vui buồn trong quá khứ.

Mười mấy năm rồi không trở lại
Giáo đường, nghe Thánh lễ cầu kinh
Bâng khuâng trong lúc tay làm dấu
Thoáng hiện ngày xưa chuyện chúng mình

Thuở ấy thơ buồn vương áo trắng
Mỗi chiều tan học mỗi suy tư
Tóc bay theo gió ru niềm nhớ
Lưu luyến chiều mưa phút giã từ

Em nói lần đầu em đã khóc
… Thật nhiều… khi nói tiếng yêu anh
Ngày mai, ngày mốt hay ly biệt
Em, vẫn muôn đời mãi của anh

Từ lúc em về trong giấc mộng
Anh quỳ xám hối giáo đường xưa
Mỗi khi nghe tiếng chuông chiều đổ
Thấy bóng người yêu… mắt lệ mờ

Anh biết… anh là người có tội
Một lần thề thốt nói yêu em
Nên đời ta cứ ăn năn mãi
Đâu có đêm nào phút ngủ yên

Hôm nay trở lại giáo đường xưa
Thánh giá ngày nao phủ bụi mờ
Có bóng ai quỳ bên tượng Chúa
Tay lần chuỗi hạt… ngỡ như mơ
(Nhất Duy)


Êm đềm, ấm áp và tràn đầy yêu thương hạnh phúc là lời chúc của Bích Huyền xin gửi đến quý vị và các bạn trong mùa lễ Giáng Sinh này…

Mời quý vị bấm vào đường dẫn bên phải để nghe chương trình này.

Tin Vắn Thế Giới

XS
SM
MD
LG