Một Việt kiều từ Mỹ về Việt Nam ăn Tết rồi bị kẹt ở lại Việt Nam luôn đến nay do tình hình dịch bệnh hoành hành ở Mỹ nói với VOA rằng bà thấy ở Việt Nam ‘bây giờ ổn hơn bên Mỹ’.
Dịch Covid-19 do virus corona chủng mới gây ra hiện đang hoành hành dữ dội ở Mỹ với 350.000 ca nhiễm và hơn 10.000 người chết tính đến ngày 6/4. Trong khi đó, Việt Nam báo cáo có 245 ca nhiễm, 95 ca đã hồ phục và chưa có ca tử vong.
Kể từ cuối tháng 3, Việt Nam đã cấm tất cả các khách nước ngoài nhập cảnh, kể cả Việt kiều có giấy miễn thị thực. Những ai đã về Việt Nam trước đó đều phải bị cách ly tập trung đủ 14 ngày.
‘Đợi bên Mỹ đỡ’
Trao đổi với VOA, bà Dung Huỳnh, 69 tuổi, một Việt kiều hiện đang sinh sống ở thành phố Portland, tiểu bang Oregon, nói ở Việt Nam bây giờ bà ‘thấy an toàn hơn’ bên Mỹ.
Bà Dung cho biết bà về Việt Nam ăn Tết hồi cuối tháng 12 năm ngoái và ở lại từ đó đến nay. Hiện giờ bà đang ở quê nhà là huyện Đức Hòa, tỉnh Long An, vốn cách Thành phố Hồ Chí Minh chỉ trên dưới 50 km.
Theo lời bà thì sau khi ăn Tết xong, bà có đi du lịch ra miền Bắc. Sau đó bà có chuyến đi hành hương đến Ấn Độ để chiêm bái các Phật tích. Theo kế hoạch thì sau khi về lại Việt Nam vào ngày 23/2 thì bà sẽ đáp chuyến bay về lại Mỹ.
“Tôi đi Ấn Độ xong rồi về Việt Nam, nhưng còn một ít giấy tờ làm chưa xong tôi phải ở lại để chờ ký tên. Khi đó tôi thấy bên Mỹ (dịch bệnh) lung tung quá nên tôi ở lại, không về,” bà Dung nói với VOA từ Đức Hòa, Long An.
“Ở đây tôi thấy ổn lắm. Khu này không có ai bị bệnh hết,” bà nói thêm và cho biết bà ‘đợi cho tình hình bên Mỹ đỡ rồi mới về’.
Về tình hình hiện nay ở Việt Nam sau khi Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ra lệnh ‘cách ly toàn xã hội’ trên phạm vi cả nước kể từ ngày 1/4 bà Dung nói ‘vẫn bình thường.’
“Ở đây tôi thấy người ta vẫn đi chợ. Họ đeo khẩu trang đi chợ. Dân ở đây hiền hòa lắm. Ở đây tôi thấy bình an hơn nước Mỹ,” bà nói.
Về lương thực, thực phẩm, bà cho biết ở chợ địa phương bán ‘không thiếu gì hết’ và ngày nào ‘dân cũng gánh rau, gánh cải ra chợ bán’.
“Mấy chục năm ở Mỹ có bao giờ tôi về Việt Nam mà về quê ở lâu như vậy đâu. Mỗi lần về là tôi ở Sài Gòn thôi (bà Dung có nhà ở Sài Gòn). Đợt này về quê rồi ở lâu quá trời,” bà cho biết và nói rằng ‘làm như Trời Phật khiến’.
‘Bình tĩnh’
Khi được hỏi về tình hình dịch bệnh trong nước, bà Dung, người hiện làm nghề bào chế và bán thuốc Nam trong một siêu thị ở Portland, nói bà ‘có nghe ở Bệnh viện Bạch Mai ở Hà Nội nhiều người nhiễm, ở Sài Gòn cũng nghe nói có nhiều người nhiễm’.
Tuy nhiên, bà nói bà ‘bình tĩnh’ chứ ‘không sợ gì hết’.
“Ở tuổi này rồi tôi còn gì để sợ nữa. Sống bao nhiêu cũng là đủ rồi,” bà giải thích.
“Mọi sự bây giờ để cho Phật Trời lo thôi,” bà nói và cho biết bà ăn chay kể từ đi Ấn Độ về và ‘ngày nào cũng niệm Chú Đại Bi để cầu bình an cho bá tánh’.
“Tôi gọi điện thoại cho mấy đứa con mỗi ngày,” bà Dung nói. “Mấy đứa con của tôi tụi nó lo và dặn tôi đừng có đi ra đường.”
Mặc dù dịch bệnh đang hoành hành ở Mỹ, nhưng bà Dung nói bà ‘không lo cho các con’ vì cả ba con của bà đều đã lớn hết nên ‘tự biết cách phòng thân’.
“Giờ mà có về Mỹ bên cạnh con cái thì cũng đâu có lo cho tụi nó được gì. Nếu bây giờ ở Mỹ thì chắc tôi cũng ở trong nhà thôi.”
Khi được hỏi về công việc kinh doanh bên Mỹ của bà bị bỏ dở lâu, bà nói: “Ở Mỹ cũng bắt đóng cửa hết cũng không có làm ăn gì được.”
Trong thời gian ở Việt Nam lánh dịch, bà Dung nói bà còn vướng mắc chuyện khai thuế ở Mỹ mà bà chưa làm. Theo lời bà thì bà phải làm sao về Mỹ ‘trước tháng 7’.
“Tính mạng mới đáng lo hơn. Bao nhiêu người mua cổ phiếu còn bị lỗ hết. Bây giờ còn tính đến tiền mà làm gì,” bà phân trần.
Bà Dung hiện có thị thực về Việt Nam với thời hạn 5 năm. Tuy nhiên, nếu bà ở Việt Nam quá 6 tháng thì bà phải ra chính quyền đóng thêm tiền để xin gia hạn thời hạn lưu trú, bà cho biết.
“Nếu qua tháng 7 mà bên Mỹ còn dịch nhiều quá thì về làm gì?” bà nói.
Trong bối cảnh người dân Việt Nam đang dè chừng Việt kiều cũng như người nước ngoài đến từ Mỹ và các nước châu Âu trong thời điểm này, bà Dung cho biết bà không gặp tình trạng như vậy.
“Tôi về từ hôm Tết, từ lúc dịch chưa có bùng nên họ không sợ. Người ta thấy tôi cũng đi chợ, đi ra đi vô mà có bệnh gì đâu. Bây giờ ai về thì họ sợ,” bà giải thích.
Bà cho biết dù còn kẹt ở Việt Nam nhưng vẫn theo dõi tình hình dịch bệnh bên Mỹ thường xuyên và cảm thấy rất đau lòng.
“Tôi không hiểu sao người Mỹ họ thờ ơ quá. Chắc họ nghĩ họ thông minh, bom nguyên tử hay thuốc men gì họ cũng chế được nên dịch bệnh này họ không thấy đáng sợ chứ đâu có ngờ họ bị như vậy.”