Khi Saigon thất thủ, tôi đã được đọc trong cương lĩnh của Chính Phủ Lâm Thời Miền Nam Việt Nam, một loại tay sai bù nhìn của Cộng Sản Bắc Việt, là binh lính miền Nam được cho về quê quán làm ăn. Chơi chữ! binh lính không bao gồm sĩ quan, đảng phái và viên chức hành chánh, nên từ chuẩn uý và cấp chánh sự vụ, nhất là đảng viên ngoài đảng Cộng Sản bị bắt vào các trại tập trung ở tù không bản án, nhanh nhất là một năm, lâu nhất là mười tám năm.
Câu “Cấp uý mang theo lương thực một tuần, cấp tá mang tiền ăn một tháng” lại là một cách chơi chữ nữa của Bắc Việt mà dân tình đôn hậu miền Nam hết sức tin tưởng, xếp hàng trình diện, nôn nóng “học tập” vài ngày cho xong rồi về quê làm ăn.
Trong khi những người cha, chồng đã bị mắc bẫy sập trong những trại “cải tạo” nơi rừng thiêng nước độc, thì ở nhà chính quyền phường, khóm đi từng nhà vận động vợ con họ lên xe đi vùng kinh tế mới cho chồng, cha mau về. Ở trong trại tù, thì cán bộ ngày đêm ra rả, ai học tập cải tạo tốt, lao động tốt thì được cách mạng cứu xét khoan hồng cho về sớm, nhưng những anh về sớm, không phải ruột thịt cỡ trung ương đảng thì cũng phải chung năm bảy “cây” vàng.
Khi cán bộ coi tù nói là sẽ đưa tù đến một nơi an toàn, có đầy đủ phương tiện để việc “học tập” được dễ dàng, thuận lợi hơn, có nghĩa là sẽ lùa tù đến một nơi rừng thiêng nước độc, tù phải tự đi chặt cây cắt lá về dựng chuồng tự nhốt mình, và tự trồng rau, cấy lúa lấy mà ăn.
Nhà tù thỉnh thoảng kiếm một vài anh “học tập, lao động tốt,” một buổi sáng tập họp, kêu gọi trang bị gọn nhẹ, khăn gói lên xe molotova, mập mờ “cách mạng khoan hồng,” cả trại tù nhìn theo nhỏ dãi, ai cũng nghĩ là thả tù về. Thời gian sau, được chuyển đến một trại khác, lại gặp những anh tiến bộ “được tha về” năm trước đang gánh phân, cuốc đất, trồng rau!
Khi trại tù xôn xao có tin sẽ chuyển trại, cai tù đứng trước hàng quân đính chính tin đồn, hứa sống hứa chết với tù nhân, là phải cảnh giác, đánh tan tin chuyển trại, gây hoang mang. Nhưng sáng hôm sau, kẻng đánh, trại cho tù 30 phút để sửa soạn, tập họp lên xe, “khẩn trương chuyển trại!”
Tết Mậu Thân, Bắc Việt và CS Miền Nam (Mặt Trận) đều tuyên bố tự nguyện ngừng bắn 7 ngày từ 01h00 sáng giờ Hà Nội ngày 27/1/1968 đến 01h00 sáng giờ Hà Nội ngày 3/2/1968. Việt Nam Cộng hòa và Hoa kỳ cũng sẽ đình chiến trong 48h từ 00h00 ngày 30/1/1968 đến 00h00 ngày 01/02/1968. Nhưng Việt Cộng đã phản bội lệnh đình chiến mở mặt trận đánh vào các thị trấn của miền Nam.
Sau khi chiếm được miền Nam, theo Wikipedia, khi kiểm kê tiếp thu, trong kho hầm sắt Ngân hàng Quốc gia Việt Nam có 1.234 thoi vàng và một số tiền cổ bằng vàng, tức hơn 16 tấn. Toàn bộ tiền và vàng dự trữ trong ngân hàng Bắc Việt tiếp quản nguyên vẹn cùng với đầy đủ hồ sơ sổ sách. Nuốt trọn số tài sản này, Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản chia chác nhau hay trả nợ? nhưng chủ ý loan tin đồn trong quần chúng là Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã mang 16 tấn vàng theo ra ngoại quốc.
Bắc Việt chủ trương ăn cướp trắng trợn, bần cùng hóa dân chúng miền Nam, làm kiệt quệ kinh tế của kẻ thù, bằng ba lần đổi tiền, ngày 22.9.1975, ngày 03/5/1978 và ngày 14.9.1985. Những lần đổi tiền được xem như những cuộc hành quân lớn, bất ngờ và giới nghiêm để siết chặt sự thất thoát.
Không ai có thể tưởng tượng có thêm một lần đổi tiền thứ ba, cướp triệt để, vét tới “cái lai quần” cũng vét (*).
Đồng bào miền Nam rất lo sợ trước chuyện đổi tiền, đổi tiền và còn đổi tiền nữa, nhưng trước sau cường quyền vẫn xoen xoét. Trước ngày đổi tiền lần thứ ba hai ngày, ngày 12-9-1985, báo Tuổi Trẻ đăng tin lớn: “Bẻ gãy thủ đoạn tung tin đổi tiền của gian thương,” và chính quyền “lên gân:” “Với sự tăng cường hiệu lực của bộ máy chuyên chính vô sản mọi hậu quả tin đồn phải được thanh toán triệt để.”
Nhưng, đừng nghe những gì Cộng Sản nói!
Sáng sớm ngày 14.09.1985, hệ thống loa phóng thanh phường loan tin đổi tiền thêm một lần nữa. Phan Văn Khải, Chủ tịch UBND thành phố Saigon hô hào: “Đổi tiền là vì lợi ích của nhân dân lao động!”
Mới đây báo chí trong nước dành bản tin trang nhất cho vụ Nguyễn Đức Chung. Trong Một vụ tranh chấp đất đai đã xảy ra lâu nay giữa dân chúng địa phương xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội và Tập Đoàn Viễn Thông Quân Đội Viettel trong việc sử dụng số đất thuộc sở hữu của Quân Chủng Phòng Không. Nhân dân Đồng Tâm cho rằng dân chống tham nhũng, chống những kẻ cướp đất nhưng huyện lại đưa lực lượng về đàn áp. Do đó, trung tuần tháng Tư, 2017, người dân xã Đồng Tâm bắt giữ hơn 19 nhân viên của nhà nước, gồm các cán bộ huyện Mỹ Đức và các cảnh sát cơ động để làm con tin. Nguyễn Đức Chung, chủ tịch UBND Hà Nội, đã về Đồng Tâm để nói chuyện trực tiếp với dân làng, dân làng nhượng bộ thả tất cả những người bị giam giữ, và Nguyễn Đức Chung hứa không truy tố dân sự, bằng một văn bản viết tay.
Nay Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra thuộc Công An Hà Nội (dưới quyền của Nguyễn Đức Chung) ra quyết định khởi tố vụ án hình sự để điều tra hai tội danh trong vụ Đồng Tâm về 2 tội danh: “Bắt, giữ hoặc giam người trái pháp luật” (theo điều 123 bộ luật Hình sự) và “Hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản” (theo điều 143 bộ luật Hình sự). Nguyễn Đức Chung lật lọng, nuốt lời với lời biện minh rằng, bản cam kết không có con dấu!
Hết lời bình luận.
Ông Nguyễn Văn Thiệu đã nói “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói…”
Tôi bắt chước Hồ Chí Minh để nói thêm rằng:“Chân lý ấy không bao giờ thay đổi!”
(*)"Còn cái lai quần cũng đánh" (Út Tịch)