Ngày cá tháng Tư còn lâu mới tới nhưng vua chém gió Thào Xuân Sùng làm người ta tưởng năm nay có hai ngày 1/4. Vị chủ tịch Hội Nông dân Việt Nam nói tại đại hội của hội này ở thành phố Hồ Chí Minh rằng với điều kiện như hiện nay TP HCM rồi sẽ đáng sống hơn cả Singapore, theo báo Thanh Niên.
Mèn đét ơi, bao giờ tới ngày xưa để tôi rời London tôi về?
Dân cư mạng được trận cười bể bụng với phát biểu của chính trị gia người H’Mong mà hiện cũng còn là Đại biểu Quốc hội tỉnh Hà Giang. Trong số hơn 1.300 phản ứng đối với tin đăng trên Facebook của Thanh Niên tính tới sáng ngày 22/8 thì đa số cười ha hả hoặc sửng sốt. Hãy xem một số phản ứng:
“Hơn đứt Sing rồi chứ??!! Sing đâu có xe lội nước đâu.”
“Ôi, làm đi, làm được một phần mười lời nói dân cũng thấy may rồi.”
“Sao tin này không đăng trên báo Tuổi Trẻ Cười.”
“Ai? Ai là người lấy cắp chiếc đĩa bay của ông ấy.”
Tò mò quá, tôi lên mạng tìm hiểu xem vua chém gió là ai. Người dân Sơn La nơi ông từng là bí thư tỉnh uỷ khen ông lắm, dĩ nhiên theo báo quốc doanh. Nào là ông đẩy lùi tệ nạn ma tuý, hoàn thành sớm việc di dân hàng chục ngàn hộ dân mở đường cho công trình thuỷ điện Sơn La… Bản thân ông cũng nói rằng “Đại biểu Quốc hội phải làm nhiều hơn nói”.
Giá mà ông nghe theo lời khuyên của chính ông! Khi tìm kiếm tôi gặp video 15 phút trong đó chính trị gia người H’Mong đọc diễn văn tại một trong những phiên họp ở Đại hội 12 của Đảng Cộng sản. Thú thực đó có lẽ là 15 phút uổng phí nhất trong đời tôi khi nghe ông nói, thực ra là đọc một cách rất buồn ngủ, về những “thành tiệu”, những “nghiên kiếu” và “âm miêu”. Nhưng tiếng Kinh đối với ông là ngoại ngữ nên chuyện phát âm thế không có gì đáng chê. Còn nội dung những gì ông nói nghe mới thật hãi hùng, rặt một mớ lý thuyết về chuyện “cán bộ đảng viên phải tin dân, trọng dân, gần dân, hiểu dân, học dân, dựa vào dân, có trách nhiệm với dân.” Mà dân nào vậy? Dân Hoa Kỳ hay dân Trung Quốc thì chắc chắn là phải “trọng” họ rồi.
Ông Sùng ê a tới mức chính các đồng đảng của ông trong đó có cả đồng chí Đinh La Thăng cũng không giấu được vẻ buồn ngủ. Người ta gõ trán, gãi đầu, nói chuyện riêng, cười hóm hỉnh… À, mà không rõ người thay ông Thăng đã nói cho ông về mấy đứa dân vừa bị các cán bộ đánh cho bê xê lết cũng ở thành phố Hồ Chí Minh chỉ vì dám hát không phép chưa?
Và ông có xem những tin tức mà người ta truyền nhau đọc và xem trong những ngày gần đây chưa vua chém gió? Họ kháo nhau Thành phố Hồ Chí Minh đang “chìm dần” vì khai thác nước ngầm quá nhiều. Họ kinh sợ vì nông dân ở Hà Nội lấy chân trần nhào miến. Họ mừng vì không còn phải xem trộm các sự kiện thể thao ở ASIAD 2018 trên Xôi lạc. Còn tin này chắc là người H’Mong ông phải rất quan tâm – chính quyền Hà Giang xung công dinh thự của Vua Mèo rồi đấy.
Không hiểu ông Sùng là Đại biểu Quốc hội “gần dân” cỡ nào mà ông Vương Duy Bảo, cháu nội Vua Mèo, phải than lên tận thủ tướng chính phủ. Còn chính quyền Hà Giang đã khẳng định họ cấp sổ đỏ cho ngành văn hoá thông tin huyện Đồng Văn sử dụng mảnh đất gắn liền với dinh thự họ Vương hồi năm 2012 là đúng pháp luật rồi. Vậy ông Sùng hãy thôi mơ giấc mơ Sing mà quay về Hà Giang giúp cho nông dân người H’Mong Vương Duy Bảo. Giấc mơ Sing của ông đối với người dân có lẽ cũng như giấc mơ công nghệ 4.0 mà nay người ta diễn giải là “Không được nghe, Không được thấy, Không được biết và Không được nói”.