Thế là ông Nguyễn Phú Trọng đã được bầu lần thứ hai vào chức tổng bí thư đảng Cộng sản Việt Nam. Xin được cứ gọi ông là tổng bí thư mới, với ước mong rằng sang nhiệm kỳ 2 hai ông sẽ không còn như nhiệm kỳ một, khi người Hà Nội gọi ông là “Trọng Lú”.
Tôi từng quen biết ông Trọng khá rõ, nhất là khi ông làm thư ký biên tập của Tạp chí Cộng sản, ông đã ghé nhà tôi để yêu cầu viết bài bình luận quốc tế cho tạp chí. Lúc ấy tôi chưa thấy ông “lú” ở chỗ nào.
Sau khi được biết ông đã trúng cử sau những cuộc đấu đá ly kỳ gay gắt, tôi chúc mừng ông bằng một ý kiến nhỏ (nhưng tôi cho là lớn), viết lúc nửa đêm, đúng giờ Ngọ, phút đầu tiên của ngày 28 tháng 1 năm 2016, ngày ông chính thức nhậm chức.
Tôi quan sát và phỏng đoán rằng trong nhiệm kỳ 1, ông tuy có nhiều thiện chí nhưng không hoàn toàn có tự do hành động, do những mâu thuẫn phe nhóm ngay trong Bộ Chính trị. Nay tình hình đã đổi khác thuận lợi hơn cho ông để thực thi nhiệm vụ cao quý và hệ trọng là tổng bí thư của đảng có hơn 4 triệu đảng viên. Tôi hy vọng ở nhiệm kỳ mới ông sẽ tận dụng uy tín và quyền lực của tổng bí thư để kiên định, mạnh dạn giải quyết nhiều vấn đề về quốc kế dân sinh.
Qua lá thư này, tôi chỉ mong, trong không khí vui mừng tự tin ở tránh nhiệm mới, ông vui lòng nghĩ đến thân phận của một phụ nữ và 2 con nhỏ đang ở trong tình hình cực kỳ bi đát, khi những ngày giáp Tết Bính Thân đang tới.
Đó là tình trạng hiện nay của cô Nguyễn Thị Minh Thúy, người cộng tác cũng là làm thuê cho ông Nguyễn Hữu Vinh, chủ của Blog Anh Ba Sàm từ khi ông Vinh còn mở một công ty luật nhỏ nhằm bảo vệ dân oan. Ông Vinh và cô Minh Thúy bị bắt khẩn cấp ngày 5 tháng 5 năm 2014, gần 2 năm rồi vẫn chưa được xét xử; mới đây định xử vào ngày 19 tháng 1, ngay trước ngày khai mạc đại hội đảng, lại bị hoãn vô thời hạn, không một lời giải thích.
Theo bà Thuyên, mẹ cô Thúy, người vẫn đi thăm con hàng tháng, con gái bà gầy yếu vì nhiều bệnh, từ bệnh tiêu hóa đến bệnh phụ nữ. Tinh thần cô bấn loạn vì vụ án để mãi không xét xử, đã 5 lần vi phạm hạn định tạm giam trong 4 tháng phải xử án. Cô lại gặp nghịch cảnh chồng chất, chồng cô đi lấy vợ khác sau khi cô bị tạm giam, trong khi 2 con trai sinh đôi của cô và chồng cũ, nay 8 tuổi, học lớp Ba, gần như bị bỏ rơi, không có tiền đóng học phí, cơm ăn bữa đói bữa no (theo lời kể của anh Lưu Văn Minh trên facebook ngày 21/1). Do sống cô đơn, hai người con này suýt bị bắt cóc. Cô Thúy cho biết cô nghèo khổ, mỗi tháng lương trước kia chỉ 2 triệu, khi bị bắt còn nợ bà con láng giềng 20 triệu.
Được các luật sư góp ý, Cô Thúy và mẹ đã làm đơn gửi Tòa án tối cao, Viện Kiểm sát tối cao, Bộ trưởng Tư pháp xin được tại ngoại khi chưa xét xử, và xin tại ngoại trước Tết, nhưng không được trả lời.
Tôi coi bài báo rất ngắn này cũng là lời chúc mừng ông tổng bí thư mới, mong rằng trong không khí hân hoan mừng thắng lợi, ông hãy vui lòng chia sẻ tý chút niềm vui cho cô Thúy, bà mẹ cô và hai con trai bé bỏng của cô, như một biểu hiện của nhiệm kỳ mới. Hy vọng sẽ có biến chuyển theo hướng tiến lên trong mô hình cai trị mới, có tính nhân văn, khoa học và có tinh thần pháp trị hơn hẳn nhiệm kỳ vừa qua.
Ông Trọng đứng đầu toàn đảng có 4 triệu đảng viên. Chỉ cần ông gọi một cú điện thoại cho Viện trưởng Viện Kiểm sát tối cao, Chánh án Tòa án tối cao, và bộ trưởng Tư pháp hỏi về vụ cô Thúy và Anh Ba Sàm sao chậm xử lâu đến vậy, và chỉ thị cho các quan chức này hãy động lòng đôi chút về nghịch cảnh của các công dân bất hạnh vừa kể và nên xét ngay cho họ ra tại ngoại trong dịp Tết âm lịch sắp đến.
Ông hãy mở đầu nhiệm kỳ mới bằng một cử chỉ lãnh đạo mang tính nhân văn, mang tình người xưa nay hiếm, tỏ rõ ý chí đổi mới toàn diện bộ máy lãnh đạo và cai trị trong suốt 5 năm tới.
Chúng tôi ngóng chờ. Xin đừng để chúng tôi thất vọng.
* Blog của nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.