Chỉ trích của công chúng về cách đặt tựa cũng như nội dung tin, bài của các cơ quan truyền thông chính thức tại Việt Nam không chỉ càng ngày càng nhiều mà còn càng ngày càng gay gắt.
Mới nhất là chuyện tờ Nhịp Sống Thị trường giới thiệu bài viết “Việt Nam đón 70.000 tấn ‘vàng lỏng’, ghi dấu cột mốc lịch sử: Chính thức tiến vào lĩnh vực đang tạo ‘địa chấn’ toàn cầu” (1).
Nếu chịu khó đọc hết bài viết này người ta mới biết, “vàng lỏng” là cách mà người viết và tòa soạn tờ Nhịp Sống Thị trường... sáng tác để gọi khí tự nhiên hóa lỏng (LNG) và việc “đón 70.000 tấn... vàng lỏng” chỉ là tiếp nhận 70.000 tấn LNG do Shell cung cấp và mới được vận chuyển từ Indonesia sang Việt Nam. Thiên hạ cũng chẳng hiểu vì sao nhiều nhà máy điện ở Cà Mau, Nhơn Trạch (Đồng Nai), Phú Mỹ (Bà Rịa – Vũng Tàu, Việt Nam),... của Việt Nam đã dùng LNG để sản xuất điện từ cuối thập niên 2000 mà tờ Nhịp Sống Thị trường lại cho rằng chuyện tiếp nhận 70.000 tấn LNG là... “ghi dấu cột mốc lịch sử”? Sử dụng LNG để phát điện đã trở thành hết sức bình thường, sao lại nâng lên thành... “chính thức tiến vào lĩnh vực đang tạo ‘địa chấn’ toàn cầu”?
Đáng lưu ý là bài viết vừa kể của Nhịp Sống Thị Trường đã được hàng chục cơ quan truyền thông chính thức... tái bản. Kiem Mai Ba gọi đó là... “cuồng ngôn” và nhắn báo giới: Không biết làm trong sáng thì đừng bôi bẩn tiếng Việt (2).
***
Trước đó một chút, sau khi Đội nữ Việt Nam thua Đội nữ Mỹ 0 – 3 ở vòng chung kết Giải Bóng đá nữ Thế giới của FIFA, tờ Thể Thao & Văn hóa khuấy động dư luận vì bài bình luận được đặt tựa là “Chơi kiên cường trước nhà vô địch World Cup, ĐT Việt Nam khiến nữ Thái Lan phải muối mặt”. Rất nhiều người Việt nổi giận khi Thể Thao & Văn hóa tự nâng Việt Nam lên và đạp Thái Lan xuống theo kiểu mà họ cho là... “hạ cấp” như vậy. Có người như Tiểu Vũ đã dẫn ý kiến của bà Nuanphan Lamsam – Thành viên Ban Huấn luyện Đội nữ Thái Lan (Chúng tôi chân thành cám ơn màn trình diễn của các bạn [Đội Bóng đá nữ Việt Nam]. Từ trái tim của những người yêu bóng đá nữ, chúng tôi cám ơn các bạn) trên báo Thái để so sánh tầm và tâm của báo Việt và báo Thái (2).
Có người như Thái Hạo nhắc – đại ý: Chúng ta là người Việt Nam sống trên đất Việt Nam nhưng đang đi chợ Thái, mua gạo Thái, trái cây Thái, bia – nước ngọt của Thái…, và đựng những thứ đó trong bao bì của Thái. Còn nhìn qua Thái thì khó mà so sánh. Bóng đá chỉ là chơi. Chính báo giới Việt Nam phải thừa nhận “Doanh nghiệp Thái Lan đã thống trị nhiều lĩnh vực trên thị trường Việt Nam, biến Việt Nam trở thành ‘sân nhà’ của họ” thì đừng ảo tưởng và tự hào vô lối, coi chừng phải muối toàn thân (3).
Phản ứng của công chúng đã khiến tờ Thể Thao & Văn hóa phải sửa tựa đã đề cập thành “Chơi kiên cường trước nhà vô địch World Cup, ĐT Việt Nam khiến nữ Thái Lan phải ghen tị” nhưng vẫn không ổn thành ra phải sửa thêm lần nữa “ĐT Việt Nam đã chơi kiên cường trước tuyển Mỹ, làm rạng danh bóng đá Đông Nam Á”. Phan Châu Thành xem việc lẳng lặng sửa hoài nhưng vẫn sai là bằng chứng của sự ti tiện - hả hê trước thất bại của người khác, không những không biết xấu hổ mà còn đầu độc xã hội (4)...
***
Ngoa ngôn, loạn ngữ không chỉ xuất hiện trên báo chí cách mạng mà còn giăng đầy trên mạng xã hội và môi miệng viên chức. Nếu chịu khó quan sát có lẽ sẽ nhận ra, ngoa ngôn, loạn ngữ từ chỗ chỉ nhằm phục vụ mục tiêu: Xiển dương sự tự hào cả về quá khứ lẫn hiện tại của xứ sở, dân tộc, qua đó xây dựng lòng biết ơn và vun bồi sự thần phục đảng CSVN vô điều kiện... đã trở thành nếp nghĩ, lối hành xử của một nhóm không nhỏ, bào mòn và khiến cả dân trí lẫn dân khí trở thành lệch lạc tới mức “tự hào” được làm... nạn nhân.
Từ khi tấm màn che hậu trường hoạt động “giải cứu” những người Việt bị kẹt ở ngoại quốc khi COVID 19 trở thành đại dịch toàn cầu được vén lên, thỉnh thoảng thiên hạ lại nhắc đến facebooker Nguyễn Viết Sơn vì từng viết thế này:
Ngạo nghễ Việt Nam. Hãy nhìn trực diện chiếc máy bay Airbus 321 của Hãng Hàng không quốc gia Việt Nam để thấy được sự ngạo nghễ ấy! Bay thẳng vào tâm dịch để đón 30 công dân của mình về nước chăm sóc! Chỉ có thể là Việt Nam! Trong tất cả các mối quan hệ, có lẽ chỉ có bậc làm cha, làm mẹ mới có thể lo lắng, cưu mang những đứa con đi làm ăn xa xứ của mình với tất cả tình cảm yêu thương, tinh thần trách nhiệm và sự hy sinh lớn lao đến như vậy. Tự hào chính phủ Việt Nam! Tự hào dân tộc Việt Nam! Tự hào tình người Việt Nam!... Lũ “dân chủ”, phản động vẫn thường rao giảng rằng: Đừng nghe những gì cộng sản nói. Hãy nhìn những gì cộng sản làm... hãy tự lấy tay chọc nát lỗ tai mình và mở to mắt ra mà chứng kiến sự ngạo nghễ đầy nhân văn của cả một dân tộc được lãnh đạo bởi đảng cộng sản (5).
Không rõ facebooker Nguyễn Viết Sơn viết như thế vì... “công vụ” hay đúng là đã cảm nhận như vậy. Nếu vì... “công vụ” thì nên xếp chính quyền tổ chức cổ vũ, dẫn dắt toàn bộ công dân xem hệ thống đang quản trị - điều hành quốc gia như... cha mẹ vào loại nào? Đến giờ, những xứ sở xem chính quyền như “phụ mẫu” đứng ở đâu trong bảng xếp hạng văn minh, mức độ phát triển của các quốc gia? Còn nếu vì... thật sự cảm nhận như vậy thì với những gì đã biết, cũng như đang “tận mục sở thị” từ phiên xử “giải cứu”, những người như facebooker Nguyễn Viết Sơn nên lắng nghe “lũ dân chủ phản động” để ngẫm nghĩ đúng – sai, phải – trái, hay tiếp tục tin yêu đảng, tiếp tục cho rằng “đất nước chưa bao giờ như thế này” là... “được” chứ không phải là... “bị”?
Chú thích
Diễn đàn