Hoàng Hoành Sơn
Mới đọc bài trên báo Observer tường thuật về tỷ phú Charles “Chuck” Feeney, người đã cho đi tất cả những gì mình có để chia sẻ không chỉ tiền của bản thân nỗ lực kiếm được, mà chia sẻ cả tình yêu thương đồng loại (1). Vâng, có thể nói cuộc đời Charles “Chuck” Feeney là hiện thân của tâm Bồ Tát từ - bi – hỷ - xả; và một tinh thần từ bỏ của Phanxicô Assisi; “Chuck” Feeney sống giữa thời hiện đại vốn luôn đề cao giá trị vật chất nhưng lại gìn giữ được tâm hồn cao thượng, không dính bén của cải phù vân. Ông tâm niệm đến cuộc đời này tay trắng và sẽ ra đi trắng tay!
Tuy nhiên, suy ngẫm về tinh thần sẻ chia bao dung đến mức anh hùng của “Chuck” Feeney, tôi không khỏi ngậm ngùi liên tưởng đến bài thơ “đất nước mình ngộ quá phải không anh” của cô Trần Thị Lam (2). Và qua đó suy ngẫm thêm những cái “ngộ” ở Việt Nam (VN) luôn trái ngược với ước muốn sẻ chia của “Chuck” Feeney.
Riêng từ năm 1997 – 2013, “Chuck” Feeney đã quyên tặng VN số tiền hơn 381 triệu đô la cho các dự án tái lập những thư viện, xây dựng trường đại học, xây mới bệnh viện, hiện đại hóa hệ thống y tế v.v… Ông tỷ phú lòng thương này đã cố giúp những trẻ em, người bệnh, các thế hệ trẻ tương lai VN mà ông không hề quen biết. Ông cũng không quảng cáo rầm rộ về công việc ông đang làm. Ông chỉ đơn giản là cho đi mà không mong nhận lãnh và cố gắng chia sẻ tình yêu thương tương trợ giữa người với người, nhất là những người yếu thế. Muốn thực hiện được điều đó, hẳn “Chuck” Feeney phải là con người đạo đức, thiện lương và sống có chiều sâu nội tâm vững chãi.
Điều đáng nói, đang khi một người xa lạ nhìn thấu cảnh khổ của nhân dân VN; ông xúc động sâu xa và đưa đến hành động quảng đại với con dân đất Việt. Thì chính người VN, đúng hơn là chính quyền VN, đã hành động ngược lại. Nhà cầm quyền VN từ trước đến nay vẫn thản nhiên bù lỗ, nuôi dưỡng các công ty quốc doanh thua lỗ hàng chục ngàn tỷ đồng; đcsVN vẫn thản nhiên ký duyệt cho xây dựng các tượng đài hàng nghìn tỷ đồng (3), vốn chẳng nuôi sống được ai, không cải thiện được hệ thống y tế, giáo dục gì cho dân nghèo. Hàng trăm ngàn tỷ đồng tiền thuế người dân “được” chính quyền coi nhẹ tợ lông hồng, cứ thế mà lãng phí: đền Chung Sơn cả 100 mẫu đất, xây 8 năm mới xong này, đến tượng đài nghìn tỷ kia, rồi cổng chào trăm tỷ nọ. Ủa, sao biết đất nước còn nghèo, mọi mặt đời sống nhân dân cần cải thiện, cần tiền giúp xây dựng đời sống xã hội dễ thở hơn… vậy mà mấy ông nhà nước và chính quyền địa phương cứ sốt sắng chi hàng ngàn tỷ đồng chỉ để dựng lên mấy cục đá, mấy tảng bê tông vô nghĩa chẳng giúp ích gì cho nước nhà, tương lai còn bị giật đổ như ở Liên Xô hoặc Iraq để làm gì (4)?
Trước hết, xét theo những gì đang diễn ra, ta thấy rõ người dân không phải là người làm chủ thực sự của đất nước. Rõ ràng là VN không có dân chủ; đảng cộng sản VN (đcsVN) muốn làm gì thì làm, muốn chi bao nhiêu tiền thuế của người dân là chi. Không hề có cân nhắc, minh bạch hoặc nhớ gì đến thảm trạng lam lũ của người dân khi sử dụng tiền thuế nhân dân đóng góp. Không hề có chuyện dân bàn – dân kiểm tra gì cả. Dân chỉ có nhiệm vụ duy nhất là làm ra tiền nộp cho đảng; làm theo ý của đảng, còng lưng kiếm tiền làm con nợ trả những gì đảng cộng sản vay mượn các chính phủ, tổ chức nước ngoài và làm phu gánh gồng trên đầu trên cổ các tượng đài, đền thờ Hồ Chí Minh. Đảng và nhà nước có mất gì đâu? Tất cả đều từ dân mà ra, là cho dân gánh, do dân gồng và nhờ dân vác cả mà!
Thứ đến, VN không có nhân quyền. Tại sao nói như thế? Xin thưa chẳng hạn đơn giản trẻ em sinh ra và lớn lên, các em có quyền được đối xử bình đẳng. Vậy chúng ta xét xem ở VN trẻ em được bình đẳng hay không (5)? ĐcsVN chủ trương xóa bỏ giai cấp, xóa bỏ tư sản, mọi người đều bình đẳng như nhau… Thực tế các bịnh viện thủ đô, thành phố có đủ điều kiện cho con quan chức, con nhà giàu có tiền được ở phòng cao cấp, phòng yêu cầu, uống thuốc đặc trị đắt tiền; đang khi con nhà nghèo vùng sâu vùng xa chẳng có bịnh viện để vào, hoặc vào viện nằm lay lắt ở các trạm xá, bịnh viện tuyến huyện, quận thiếu thốn trang thiết bị y tế… và chỉ biết trông chờ vào nguồn trợ giúp của các nhà hảo tâm nước ngoài như “Chuck” Feeney. Ở VN, người có tiền, quan chức và dân nghèo vào viện không hề có sự bình đẳng, các quyền con người chỉ là lời đãi bôi. Thậm chí sức khỏe lãnh đạo còn là một bí mật nhà nước, dân đen không có quyền biết đến (6).
ĐcsVN không hề xem dân là nền tảng, là gốc rễ gì cả. Người dân không được nhà cầm quyền xem trọng, dân chỉ được xem là con tin, khi cần đảng mang ra làm tiền phương che chắn cho đảng. Chẳng hạn xây tượng đài nghìn tỷ, đcsVN cứ tuyên bố đó là ý kiến được dân đồng thuận cao, là lòng dân ý đảng… Và người dân không thể mở miệng phản bác vì mọi công cụ tuyên truyền đều nằm trong tay đảng. Tại sao đảng không xây tượng đài trong lòng dân, lại cứ đi xây những tượng đài vô hồn, trơ trẽn mọc giữa những đất đai lẽ ra để dân canh tác gia tăng nguồn thu nhập cho đời bớt khổ?
Cạnh việc xây tượng đài, đcsVN rất chú trọng việc xây chùa lớn (7). Phải chăng đcsVN lo lắng cho đời sống tâm linh của người dân chăng? Thưa không. Xây chùa lớn trăm mẫu tại VN không hề vì mục tiêu thiêng liêng nhưng là vì tiền. Nó chả là tấm lòng đạo đức, hướng thiện nhưng vì thiện nam tín nữ đến các chùa lớn tham quan khá đông; ngoài tiền thu các dịch vụ ăn ở, họ còn hào phóng làm công quả, bỏ tiền vào các hòm công đức; kiểu buôn thần bán thánh này thu về nguồn lợi không sao kể xiết. Và còn có hai điểm nhỏ cần lưu ý: Một là đcsVN muốn nắm luôn phần đạo và đời, cả xác và hồn của nhân dân qua các chùa lớn có những sư quốc doanh thỉnh vong giải oán, cúng sao giải hạn, hướng dẫn tâm linh cho nhân dân theo ý đảng. Hai là đcsVN muốn biến Hồ Chí Minh thành một dạng thức tín ngưỡng tân thời cho nhân dân sì sụp cúng vái (8). Từ ngàn xưa, các triều đại VN đều có những sắc phong cho những ai nhân dân tôn thờ làm thần hoàng bảo trợ cho một làng nào đó. Việc triều đình sắc phong hàm nghĩa vua quyền phép hơn thần, có quyền phong thần cho ai vua muốn; nay đcsVN cũng muốn lấy lại cái nghĩa hoang sơ này chăng? Tuy cũ kỹ nhưng vẫn có hiệu quả thiết thực cho sự tồn tài một chế độ cộng sản độc tài vô thần.
Những ai lương thiện luôn ước mong sống cuộc đời bình an, không quá thừa mứa về vật chất nhưng cần đầy đủ về tinh thần và tâm linh. Từ đấy phát sinh tâm nguyện xây chùa hướng Phật, tạo phúc cho con người. Thế nhưng đcsVN đã bỏ qua tất cả; xây chùa chỉ để thúc đẩy du lịch và tận thu tiền công đức; họ quên rằng việc xây dựng chùa chiền nó liên quan đến cộng đồng người tin, đạo đức và cái tâm thiện giúp liên thông các nguồn thần lực cõi trên. Xây chùa lớn đang khi đất nước còn nghèo để làm gì? Dĩ nhiên là nó có nhiều cái lợi: vừa quảng cáo cho tự do tôn giáo của chế độ vừa có nguồn thu khủng từ du lịch tâm linh. Nhưng chúng là những cái xác vô hồn. Tìm Phật ở đâu khi trong chính tâm hồn đảng viên vô thần không có Phật tính? Xây dựng chùa lớn làm gì khi lời Phật dạy bị thay bằng tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh? Xây chùa to làm gì khi thay thế tượng Đức Thế Tôn bằng hình Hồ Chí Minh? Và còn biết bao biến tướng không hề có trong kinh Phật dạy…
Thế là lời thơ cô Trần Thị Lam lại vang lên đầy ý nghĩa:
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Vâng, sinh mệnh người dân nhẹ tựa móng tay như cái chết của cụ Lê Đình Kình, 84 năm tuổi đời, 56 năm tuổi đảng, bị công an thảm sát ngay trên giường ngủ trong nhà cụ (9). Nay mai tiếp tục là hai án tử hình của anh Lê Đình Công và Lê Đình Chức, con cụ Kình. Xây chùa – dựng đền nhưng tâm ma chướng nó cứ lồ lộ ra bên ngoài như thế đó. Rồi còn biết bao cái chết oan ức của anh Nguyễn Hữu Tấn (10), Một con số cho thấy chỉ trong 3 năm (2011 – 2014), cả nước có 226 trường hợp chết trong các trại tạm giam, tạm giữ của đcsVN (11). Quả là sinh mạng người dân đối với đcsVN rẻ như cái móng tay. Rồi Lê Anh Hùng, một nhà báo tự do bị bắt giam giữ không lý do, đến nay anh bị công an vu cho căn bệnh tâm thần rồi đưa anh vào viện tâm thần mà không cho gia đình tiếp xúc hay chăm sóc (12). ĐcsVN cho thấy nghịch lý cuộc đời, khi họ xây chùa càng to thì tâm thiện của họ càng nhỏ. Xây tượng đài nghìn tỷ càng lớn càng cho thấy lương tri cộng sản không đáng một xu trước mắt người dân. Xây đền gia tiên Hồ Chí Minh càng lộng lẫy, nguy nga càng cho thấy sự tha hóa đạo đức về cần – kiệm – liêm – chính mà ông Hồ sinh thời từng đề cao.
Trên đây là họa ảnh của một đcsVN chỉ muốn đầy tay mọi thứ vật chất đời này, kể cả nhân dân cũng để cho người ngoài lo lắng chứ trong thâm tâm, đảng chỉ lo kiếm tiền qua việc xây tượng đài, xây chùa, xây đền mà từng có một thời đảng ra lệnh phá hủy tất cả. Đảng cướp sẽ sinh ra kẻ cướp, đảng giết người sản sinh những tên đồ tể, đảng say mê vật chất sẽ sản sinh ra những kẻ tham nhũng mà thôi. Cộng sản thuyết quan niệm vật chất có trước thế nên quan chức, đảng viên cộng sản xem trọng vật chất là điều rất hiển nhiên.
Hành động cho đi cách vô vị lợi của James Bond “Chuck” Feeney càng làm lộ rõ bản chất thu vén của các đảng viên đcsVN hiện nay. Chúng ta cứ nhớ lại các vụ án tham nhũng với biết bao tiền của nhân dân bị bọn đam mê vật chất cướp trắng trợn, mà không hề quan tâm dân sẽ sống ra sao. Lẽ ra hàng ngàn ngàn tỷ đồng tham ô đó sẽ được đầu tư vào con người, gia tăng phẩm giá, nhân quyền người dân; củng cố các hệ thống y tế, xã hội, nâng cao đời sống kinh tế giúp dân bớt khổ; giờ lại trở thành tài sản cá nhân ở các tài khoản nước ngoài; rồi giới quan chức ấy tha hồ ăn chơi phè phỡn nhà cao cửa rộng, biệt phủ - xe sang, mua dâm hoa hậu, người mẫu với giá 30 – 50 ngàn đô (13). Tiền không phải do mồ hôi nước mắt tạo ra nên các quan tham tha hồ tiêu xài hoang phí vô độ. Cạnh đó, loạt quan chức này còn sợ chết khi chưa kịp hưởng thụ hết nguồn lợi bòn rút từ nhân dân. Cho nên, hiện nay Hàn Quốc, Nhật Bản, Singapore là những điểm đến lý tưởng cho các quan chức VN muốn sử dụng công nghệ tế bào gốc giúp chữa lành các nội tạng yếu, bị tổn thương hoặc tái tạo trẻ hóa cơ thể…
Đang khi đó, những người ở xứ tư bản giẫy chết, như “Chuck” Feeney lại chắt chiu từng đồng xu trợ giúp cho trẻ em vùng cao, bệnh nhân nghèo và giới trẻ tại VN. “Chuck” Feeney giàu có dựa vào trí tuệ, mồ hôi và nước mắt nhưng ông cũng giàu tâm hồn cao thượng mà không đảng viên đảng cộng sản nào có thể tưởng tượng nổi. “Chuck” Feeney giàu nhưng không hề quan tâm đến bản thân, không hề thu vén cho gia đình, không di chúc để lại cho người thân cái gì ngoài bài học tương thân tương ái.
Riêng trong nội bộ đcsVN, châm ngôn “hy sinh đời bố củng cố đời con”, “con ông cháu cha”, “thái tử đỏ”... đủ nói lên cái tâm và cái tầm của những kẻ tự xem mình là “phụ mẫu chi dân”. Quan chức đcsVN sẵn sàng bỏ quên hàng chục ngàn ki lô mét đường biên giới phía bắc, biển đảo cho Tầu, nhưng không bao giờ quên giành cho được 59 ha đất cánh đồng Sênh của làng Hoành – Đồng Tâm, bất kể phải đánh đổi sinh mạng công an và người dân. Họ sẵn sàng đánh đổi danh tiếng, lương tâm để giành giật tiền của bất chính mỗi khi có cơ hội ngồi vào chiếc ghế quyền lực nào đấy. Cứ trông vào các bộ trưởng Nguyễn Bắc Son, Đinh La Thăng, Trương Minh Tuấn, chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung là rõ. Họ cho con ra nước ngoài du học, gởi tiền cho con cái sắm xe sang, mua đất mua nhà, mua quốc tịch nơi các xứ tư bản, kẻ thù của giai cấp vô sản, để con cái, gia đình họ được tận hưởng tiện nghi hiện đại. Còn trẻ em, người dân nghèo trong nước cứ thế mà tự lo. Dân khỏi no, nhà nước no đủ rồi.
Ở “hỏa ngục” tư bản, người ta gắp thức ăn cho nhau rồi còn gắp cho cả con dân VN ăn nhờ. Còn cái “thiên đường” xã hội chủ nghĩa, “đỉnh cao chói lọi” của đảng cộng sản thì hệ thống đảng viên chỉ lo giành giật mọi thứ ích lợi về cho mình, cho phe nhóm mình; không có tình người lấy đâu ra lòng thương xót đồng loại. Những tượng đài xây to xây cao chỉ nhắm tư túi, bên trong rỗng tuếch không cốt sắt, không bảo đảm an toàn xây dựng. Chúng ta cứ nhìn mấy trụ điện không cốt thép ngã gãy trong trận bão Noul mới đây sẽ rõ (14). ĐcsVN chỉ có phá hoại rừng cũng như tài nguyên thiên nhiên dù biết rõ họ chẳng bao giờ có khả năng tái tạo được. Fomosa Vũng Áng, Bô xít Tây Nguyên gây thảm cảnh ô nhiễm môi trường nghiêm trọng khiến cá chết, biển cũng chết và rừng cũng hết. Người dân lao đao đau ốm bệnh tật vẫn phải bỏ tiền mua thuốc giả của bộ y tế cho nhập về rao bán (15); đang khi từ nơi nảo nơi nao người ta mang tiền đến giúp VN hiện đại hóa hệ thống y tế hầu giúp dân bớt khổ.
Tất cả do lòng tham vô đáy của những đảng viên được tiếp thu tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh mà ra. Đất nước VN do đcsVN cầm quyền đã dột từ nóc và thối nát từ nền móng. Nó lý giải vì sao đất nước đang phát triển, nhà nước đi vay hết nơi này đến nơi khác, kể cả vay nóng của Trung Quốc nhưng vẫn lãng phí xây tượng đài nghìn tỷ? Những sai phạm từ cấp cao nhất chính phủ cho đến Lê Thanh Hải, Tất Thành Cang, Nguyễn Thành Tài… tính sơ bộ những cán bộ cộm cán tham ô vài ngàn tỷ, các cán bộ thấp hơn vài trăm tỷ đến các cán bộ xã thôn vài chục tỷ… Vậy thì hơn 5 triệu đảng viên tại VN đã hủy hoại đất nước VN như thế nào. Rồi cứ cắm đầu đi vay mượn, điều đáng nói là các ngân hàng Trung Quốc sẵn sàng cho vay theo kiểu gán biển đảo, đặc khu cho họ. Hậu quả mất nước cứ thế lớn dần theo năm tháng. Cán bộ thay mặt đảng - nhà nước VN đi vay tiền gia tư còn khủng hơn người nước ngoài ký giấy cho vay. Cho nên càng vay nhiều người dân càng phải gánh gồng trả nợ nhiều. Vì thế mà “mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại - Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải?”
Cơ mà dù rằng đảng viên tham nhũng có cơ chế, hệ thống ăn từ gốc đến ngọn như vậy, nhưng bao nhiêu cái tham lam, xấu xa cứ bị công an và ban tuyên giáo đổ hết lên đầu nhân dân. Tướng Tô Ân Xô đã gọi cụ Kình là “cường hào địa chủ mới” (16). VTV gọi người bán hàng rong là thứ “ký sinh trùng” đường phố (17). Người dân bảo vệ đất nông nghiệp canh tác lại bị tấn công bắn chết tận phòng ngủ. Ai phản đối sẽ bị giết cả cha lẫn con như gia đình cụ Lê Đình Kình nói trên.
Quả là cuộc đời đầy dẫy những tâm thế và lựa chọn sống khác biệt nhau. Tựa như hai mặt của đồng tiền hay cuộc chiến giữa thiện và ác; hoặc cuộc đấu tranh nội tâm dai dẳng: sống cho đi như “Chuck” Feeney và sống ích kỷ giữ khư khư mọi thứ không hề thuộc về mình. Thái độ nào đều có hệ quả của nó. Sống hy sinh chia sẻ giúp lan tỏa tình yêu thương, lòng vị tha, hâm nóng cuộc đời nhân thế vốn đầy dẫy những mảnh đời lạnh lẽo đau thương, khốn khổ. Sống ích kỷ, hung ác và thu vén sẽ khơi nguồn cho những ác nạn tiếp diễn trên cõi đời và tạo ác nghiệp cho kẻ thủ ác ở đời sau. Sống tham tàn, không bao giờ biết đủ và chẳng bao giờ quan tâm đến ai; họ sẽ quằn quại vì khó chấp nhận cuộc ra đi khi lòng còn chứa đầy đam mê vật chất và không muốn xa rời nó. Sống thiện lương tốt lành sẽ mỉm cười ra đi trong an bình thanh thản, vì linh hồn đã biết sống có ý nghĩa và hữu ích cho mọi người.
Chú thích:
(1) https://observer.com/2020/09/charles-chuck-feeney-close-philanthropy-foundation-after-8billion-lifetime-donation/
(3) https://laodong.vn/dien-dan/chung-ta-sap-co-them-mot-tuong-dai-nghin-ty-565989.ldo
https://danviet.vn/tuong-dai-nghin-ty-20200711181828822.htm
https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-53832418
http://nghean24h.vn/den-chung-son-the-tua-nui-linh-thieng-uy-nghiem-sung-sung-a606757.html
(4) https://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/pul-dw-lenin-stat-01282014051026.html
https://vnexpress.net/tuong-hussein-o-trung-tam-baghdad-bi-keo-do-1969777.html
(5) https://www.unicef.org/vietnam/vi/tr%E1%BA%BB-em-vi%E1%BB%87t-nam
(6) https://vnexpress.net/thong-tin-suc-khoe-lanh-dao-cap-cao-la-toi-mat-4154493.html
(7) https://www.vyctravel.com/tin-tuc/tin-tuc/nhung-cai-nhat-chi-co-tai-chua-bai-dinh-ninh-binh.html
(8) https://www.bbc.com/vietnamese/forum-48313898
(10) https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-39814348
(11) https://thanhnien.vn/thoi-su/ba-nam-co-toi-226-nguoi-chet-trong-trai-tam-giam-tam-giu-542959.html
(15) https://thanhnien.vn/thoi-su/truy-trach-nhiem-hinh-su-tai-bo-y-te-trong-vu-thuoc-ung-thu-gia-1127767.html
(16) http://baochinhphu.vn/Phap-luat/Thieu-tuong-To-An-Xo-noi-ve-vu-an-Dong-Tam/406964.vgp
(17) https://vtv.vn/video/tai-chinh-kinhh-doanh-sang-17-8-2020-454605.htm