Một phiên tòa lập nhiều kỷ lục đen

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ trước tòa án ở Hà Nội, ngày 04/04/2011

Phiên tòa xét xử luật sư Cù Huy Hà Vũ về tội «Tuyên truyền chống nước Cộng hòa XHCN Việt Nam» đã được tiến hành ngày 4-4-2011 tại Hà Nội, với một bản án 7 năm tù giam và 3 năm quản thúc cho bị cáo.

Phiên tòa chỉ diễn ra trong có hơn 3 tiếng đồng hồ - 3 giờ buổi sáng, nửa giờ buổi chiều, sau khi nghỉ trưa.

Ngay khi phiên tòa kết thúc, các luật sư dự phiên tòa là Ls Trần Đình Triển, Ls Trần Vũ Hải, Ls Hà Huy Sơn và Vương Thị Thanh đều lập tức lên tiếng công khai tuyên bố là phiên tòa vi phạm pháp luật, viên chánh án Nguyễn Hữu Phúc chủ tọa Hội đồng xét xử đã ngang nhiên vi phạm điều 214 của Bộ Luật tố tụng khi từ chối yêu cầu của luật sư đòi công bố 10 tài liệu – gồm các bài viết của bị cáo mà viện kiểm sát dựa vào để kết tội. Trước sự từ chối của chủ tọa Hội đồng xét xử, các luật sư tuyên bố không thể làm nhiệm vụ trước tòa. Thế là chủ tọa liền kết luận phiên tòa với lời tuyên án độc đoán kiểu phát xít: xử phạt Ls Cù Huy Hà Vũ 7 năm tù giam và 3 năm quản chế.

Ngay tại tòa, Ls Nguyễn Thị Dương Hà, vợ của Ls Hà Vũ, công khai tuyên bố là phiên tòa đã ngang nhiên vi phạm pháp luật, do đó không có giá trị.

Những điều ngang nhiên vi phạm pháp luật của phiên tòa và của Hội đồng xét xử là: bị cáo chưa được nói một lời nào để tự bào chữa. Ông đứng thẳng, tư thế đàng hoàng giữa 2 công an mặc sắc phục, mới chỉ kịp tuyên bố: đây là một vụ án dựng lên nhằm chống ông.

Thứ hai là các luật sư được chấp nhận bào chữa cho bị cáo chưa hề được phát biểu; do đó phiên tòa không có sự biện hộ cần thiết. Phiên tòa hoàn toàn thiếu sự tranh biện để Hội đồng xét xử nghe kỹ cả bên công tố và bên bị cáo, có cơ sở để cân nhắc một cách công bằng, theo luật. Việc tuyên án do đó không mảy may có cơ sở pháp lý, khi các luật sư đã rút hết. Chỉ còn có bị cáo. Tại sao lại kết án 7 năm tù và 3 năm quản chế? dựa vào những nội dung, chứng cớ và các điều luật nào?

Chỉ có thể nhận định rằng đây là một phiên tòa được định trước, dựa vào quyết định tiền chế của Bộ Chính trị đảng Cộng sản, đã được đặt sẵn trong túi áo của ông Nguyễn Hữu Phúc. Ông Nguyễn Hũu Phúc đã từ bỏ trách nhiệm theo luật định là chỉ xử án theo công tâm, không được theo một sức ép nào khác, chỉ dựa vào luật pháp hiện hành, không để lọt kẻ gian, không được xử oan người ngay.

Hậu quả của vụ xử án phi pháp này sẽ tệ hại cho đảng cộng sản cầm quyền, cho chế độ chính trị độc đảng, cho nền tư pháp bị đảng khống chế sai bảo…thật không sao lường hết được.

Đây là một sự khiêu khích ngang nhiên và thô bạo đối với nhân dân lương thiện, có công tâm, yêu nước và yêu công lý. Hàng ngàn người dân thủ đô đã bất chấp sự ngăn cản của cảnh sát, công an chìm và nổi, kéo đến quanh tòa án. Hàng vạn giáo dân Nam Định, Thái Hà, Quảng Nam-Đà Nẵng thắp nến cầu nguyện cho Ls Hà Vũ. Chùa Liên Trì (Phật giáo Thống nhất) tụng niệm cho anh. Bà con Tin Lành Mennonite ra tuyên bố ủng hộ anh. Các blog cá nhân Ba Sàm, Người Buôn Gió, Anh Ba Sài Gòn, Quê Choa, mạng Dân làm báo…ca ngợi anh là «người trí thức yêu nước chân chính», là «người luật sư can đảm mà đất nước cần đến», rằng anh chẳng những hoàn toàn vô tội mà còn có công, đáng khen ngợi, đáng biểu dương; họ còn suy tôn anh là một anh hùng của thời đại mới.

Bộ Chính trị và bộ máy tư pháp do họ giật dây đã phạm một sai lầm không thể tưởng tượng được, không gì sửa chữa được. Đã có người phán đoán rằng họ sẽ biết điều, sẽ kết án treo, hoặc xử 1 hay 2 năm tù giam, để rồi sớm trả tự do cho anh Ls Cù Huy Hà Vũ, nhưng họ lại tính sai và lên gân quá mức. Để dọa ai, để nát ai, khi căn bệnh sợ cường quyền phi nghĩa đã giảm đi trông thấy, khi mọi chế độ độc đoán, độc đảng bỏ tù các chiến sỹ dân chủ ở Bắc Phi, Tây Phi, Trung và Cận Đông đang sập đổ dây chuyền?

Cũng cần nhắn nhủ các chức sắc tư pháp, chánh án, thẩm phán, công tố viên, kiểm sát viên… hãy làm nhiệm vụ với trách nhiệm công dân, với lương tâm nghề nghiệp trong sáng; nếu cứ mù quáng vâng theo bạo quyền tham nhũng, làm hại người ngay, ắt có ngày phải đền tội đấy.

Đại diện truyền thông châu Âu, phóng viên Hoa Kỳ AP dự phiên tòa (ở phòng bên cạnh) đã chuyển ra thế giới thông tin về phiên tòa kỳ khôi, hoang dã, đạt mức kỷ lục về phi pháp; đó là những kỷ lục trên các mặt : xử nhanh vội nhất, bị cáo tuy không bị bịt mồm nhưng không được tự bào chữa một câu nào, luật sư có 4 người đều bị câm như hến, tuyên án rất nặng mà không có dẫn giải vì sao lại xử nặng đến thế, trong khi bị cáo không hề có hành động gì, chỉ toàn quan điểm, ý nghĩ riêng trong đầu óc. Ngay chiều 4-4 báo chí ở Đức, Hoa Kỳ, Pháp, Anh.. đã đưa tin về vụ xử án kỳ quặc, quá quắt, khó hiểu đối với một luật sư nổi tiếng, ngay thẳng, “con của một người bạn ông Hồ Chí Minh”, được giới trẻ quý mến.

Ở quanh tòa án họ còn bắt đi 30 người dân không hề phạm một tội gì, trong đó anh Phạm Hồng Sơn bị đánh đập dã man; luật sư Lê Quốc Quân cũng bị trói quẳng lên xe kín, mất cà giày và kính cận.

Các chế độ độc đoán, độc đảng trong thoái trào mất hết tư thế thường liều lĩnh lội ngược dòng thác dân chủ tự do của thời đại. Lội ngược dòng suối, dòng sông còn được, có ai dám lội ngược dòng thác đổ, để bị cuốn trôi đi mất tăm, chỉ để lại tiếng xấu trong lịch sử đất nước và loài người.

* Blog của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.

http://www.youtube.com/embed/WNdV73m9VDw