Thời gian gần đây, tôi liên tục bị công an Hà Nội khủng bố và sách nhiễu. Từ chiều ngày 9/5, nhà tôi lại bị công an quận Hoàng Mai và phường Đại Kim, cả thảy khoảng chục cảnh sát và an ninh, bao vây vòng trong vòng ngoài.
Khoảng 7 giờ 30 sáng 10/5, tôi ra ngoài ăn sáng thì thấy cách nhà độ vài chục mét, bọn họ đã sắp cả dãy ghế để ngồi canh chừng mình. Tôi ra đến gần chỗ ăn sáng thì gặp một toán khác, trong đó có thiếu tá Nguyễn Thế Thanh, cán bộ Phòng PA92 Công an Hà Nội, người từng làm việc với tôi 2 lần vào ngày 2/7/2012 và ngày 6/7/2012 và cũng đã gặp tôi hôm 1/5/2016, khi tôi là người biểu tình duy nhất bị Công an Hà Nội bắt cóc đưa về Phòng Cảnh sát Hình sự. Anh ta bảo tôi là hôm nay họ sẽ làm việc với tôi. Tôi nói muốn làm việc thì làm việc nhưng phải có giấy mời đàng hoàng. Anh ta nói lát sẽ đưa giấy mời cho tôi.
Thiếu tá Thanh cùng một nhân viên an ninh khác đi vào tận chỗ tôi ăn sáng. Sau đó, anh ta đi ra, còn tay kia thì ngồi sau lưng giám sát tôi.
Khoảng gần 8 giờ, tôi ăn sáng xong và đi ra thì gặp Thanh cùng 7-8 nhân viên an ninh nữa đón sẵn. Họ dứt khoát “mời” tôi đi theo họ để “làm việc”. Tôi yêu cầu họ phải đưa giấy mời trước và phải để tôi về nhà thay quần áo nhưng họ không cho. Biết không thể nào cưỡng lại được cả đám côn đồ mang những bộ mặt lạnh lùng kia, tôi buộc phải lên xe ô tô theo họ về trụ sở Công an Hà Nội tại 87 Trần Hưng Đạo.
Đến nơi, tôi phải đợi một lúc để họ dọn một phòng mới nhằm phục vụ cho cuộc “làm việc”. Sau khi vào phòng làm việc, thiếu tá Thanh mới đưa giấy triệu tập cho tôi xem. Giấy triệu tập do anh ta ký, đề ngày 9/5, mời tôi (Lê Anh Hùng) đúng 8 giờ 30 ngày 10/5 có mặt tại trụ sở Công an Tp Hà Nội, 87 Trần Hưng Đạo, để làm việc về một số bài viết trên mạng.
Tôi chất vấn anh ta là tại sao không phải là giấy mời mà là giấy triệu tập? Tôi không phải tội phạm và vụ án chưa được khởi tố nên không có lý do gì tôi lại bị “triệu tập” thay vì “mời” cả. Chưa hết, tại sao giấy triệu tập đề ngày 9/5 mà hôm nay ngày 10/5 anh ta mới cho tôi xem? Anh ta cứ giải thích vòng vo, lấp liếm. (Tôi chỉ được xem giấy triệu tập rồi họ lấy lại ngay, chứ không chịu giao cho tôi.)
Tôi nói: “Tôi phản đối cuộc làm việc hôm nay, vì tôi không được đưa giấy mời từ trước và vì tôi đã bị bắt cóc và cưỡng chế đến đây, chứ không phải là ‘mời’. Giấy mời phải được giao cho tôi trước 24 giờ để tôi thu xếp; nếu nội dung cuộc làm việc là cần thiết và tôi thu xếp được thời gian thì tôi sẽ hợp tác.”
Thiếu tá Thanh cho tôi biết là ngày 29/4/2016, Sở Thông tin Truyền thông Hà Nội đã gửi công văn cho Công an Hà Nội về việc phát hiện trên mạng Internet một số bài viết của tôi liên quan đến một số lãnh đạo Đảng và Nhà nước và đề nghị Công an Hà Nội làm rõ. Công văn do Phó Giám đốc Sở Thông tin Truyền thông Nguyễn Minh Khánh ký.
Trên cơ sở công văn của Sở Thông tin Truyền thông, ngày 6/5/2016, Thiếu tướng Bạch Thành Định, Phó Giám đốc kiêm Thủ trưởng Cơ quan An ninh Điều tra Công an Tp Hà Nội, đã quyết định phân công 4 người, do một phó thủ trưởng cơ quan an ninh điều tra đứng đầu, để làm rõ về vụ việc. Thiếu tá Nguyễn Thế Thanh là 1 trong 4 người đó.
Mặc dù công văn của Sở TT-TT gửi Công an Hà Nội chỉ mới cách đây mấy ngày, nhưng trong danh sách 11 bài viết mà họ in ra và gửi kèm lại toàn những bài cũ, và tuyệt nhiên không có bài nào được đăng trên website của Đài Tiếng nói Hoa Kỳ, nơi tôi vẫn đều đặn đăng hàng chục bài viết từ 3 năm nay, kể cả bức “Thư ngỏ gửi ĐBQH Dương Trung Quốc về vụ tố cáo Bí thư Thành uỷ Hà Nội Hoàng Trung Hải” đặc biệt “nhạy cảm” mà tôi mới công bố hôm 28/3 rồi gửi đến hàng loạt cơ quan chức năng và báo chí chính thống trong nước. Phải chăng là họ sợ rắc rối khi kéo VOA vào cuộc?
Vụ tố cáo của tôi đối với các ông Hoàng Trung Hải, Nguyễn Tấn Dũng và Nông Đức Mạnh từ năm 2008 đến nay là công khai và đúng pháp luật. Hơn 6 năm qua, nhà chức trách Việt Nam vẫn chưa giải quyết vụ việc vô cùng nghiêm trọng này một cách rốt ráo và trên hết là đúng pháp luật. Đơn thư gần nhất của tôi đã được chuyển cho Đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc từ ngày 16/9/2013 và ông cho tôi biết là đã chuyển cho Bộ Công an. Gần 3 năm đã trôi qua mà ông Dương Trung Quốc vẫn chưa hồi âm cho tôi về vụ việc, dù tôi đã bao lần thúc giục, đơn giản là vì nhà chức trách vẫn chưa trả lời ông.
Công an Hà Nội đã làm việc với tôi 2 lần về vụ tố cáo vào ngày 2/7/2012 và ngày 6/7/2012, tại sao họ không giải quyết vụ việc dù tôi đã mấy lần gọi điện hỏi, mà giờ lại đòi “làm việc” với tôi qua cái “công văn” mờ ám của Sở Thông tin Truyền thông Hà Nội? Tại sao họ muốn làm việc với tôi mà lại không gửi giấy mời đàng hoàng từ trước cho tôi, mà lại bắt cóc và cưỡng chế tôi “làm việc” với họ?
Ngày 8/5 vừa qua, Công an quận Hoàng Mai và phường Đại Kim huy động cả chục người đến nhà “mời” (thực ra là cưỡng bức) tôi đi làm việc với họ về vụ biểu tình hôm 1/5. Họ đưa giấy mời cho tôi, nhưng sau đó lại giở trò lưu manh quen thuộc để lấy lại, mà mục đích là không muốn tôi công bố cái giấy mời phi pháp kia.
Công an Hà Nội giải quyết vụ tố cáo Bí thư Thành uỷ Hà Nội thì làm sao bảo đảm được sự công tâm và khách quan ở đây?
Việc công an Hà Nội phong toả nhà tôi từ chiều 9/5 rồi bắt cóc tôi vào sáng 10/5 còn nhằm một mục đích quan trọng hơn là ngăn không cho tôi gặp ông Tom Malinowski, Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Dân Chủ, Nhân quyền và Lao động của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ. Ông Malinowski muốn dành riêng cho Hội Nhà báo Độc lập một cuộc phỏng vấn trong khoảng 1 giờ, bắt đầu từ 13 giờ 45 tại 170 Ngọc Khánh, Hà Nội. Tôi là một thành viên Hội Nhà báo Độc lập và đã có tên trong danh sách tham dự cuộc gặp này. (Việc tôi mãi đến 4 giờ chiều mới được trả tự do, dù ngay trong buổi sáng tôi đã từ chối làm việc với họ, càng cho thấy rõ điều đó.)
Bất kỳ một giải pháp nào cho tương lai của Việt Nam trước hết đều phải đưa ra “lời giải” cho “bài toán Hoàng Trung Hải”, một người Hán trá hình đã khống chế và thao túng cả bộ máy chóp bu của Việt Nam kể từ năm 2006 đến nay và, nếu không có gì thay đổi, sẽ còn trực tiếp kiểm soát ban lãnh đạo tối cao của Việt Nam trong ít nhất 10 năm tới.
Hy vọng, lời giải cho bài toán hóc búa này kịp đến trước khi Việt Nam trở thành một Tân Cương hay Tây Tạng mới thông qua “con ngựa thành Troy” Hoàng Trung Hải. Vụ đàn áp đẫm máu nhằm vào những người biểu tình ôn hoà ở Hà Nội và Sài Gòn hôm 8/5 vừa qua, cũng như cách thức mà nhà cầm quyền Việt Nam xử lý thảm hoạ môi trường ở Miền Trung hơn một tháng nay, là lời cảnh tỉnh dành cho những ai vẫn chưa nhận ra vị thế “ông vua không ngai” của tân Bí thư Thành uỷ Hà Nội, “cha đẻ” của hiểm hoạ quân sự - kinh tế - môi trường mang tên Formosa Hà Tĩnh.
* Blog của Lê Anh Hùng là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.